- Đồng tâm hiệp lực cùng Bắc Giang, Bắc Ninh chiến thắng Covid-19
- Quyết dập dịch sớm nhất tại hai tâm dịch Bắc Ninh và Bắc Giang
Trong gian khó...nảy sinh sáng kiến, các Y, Bác sỹ CAND đã “hy sinh” mái tóc của mình, và tự cắt tóc cho nhau ở ngay trong Bệnh viện dã chiến số 2 này để công tác chăm sóc bệnh nhân cũng như bảo vệ bản thân được tốt hơn.
Điều dưỡng Nguyễn Văn Tuyến |
Trước việc “xuống tóc” của các Y, Bác sỹ CAND ấy, Điều dưỡng trưởng Nguyễn Văn Tuyến đã xúc động viết nên những dòng thơ vội vã vào lúc 0h56’ ngày 30-5. Bài thơ chưa kịp đặt tên!
Các y bác sỹ Công an nhân dân tự "xuống tóc" để giảm bớt nóng nực |
Và cũng thuận tiện trong việc mặc đồ bảo hộ |
Được biết, Điều dưỡng trưởng Nguyễn Văn Tuyến đã công tác tại Bệnh viện 19-8 của Bộ Công an 23 năm. Trong đợt này, cả hai cha con anh đều tham gia chống dịch tại tỉnh Bắc Giang và Bắc Ninh. Con gái anh là Nguyễn Thanh Huyền, sinh viên năm thứ 4, Trường Cao đẳng Y tế Hà Nội đang tình nguyện tham gia phòng chống dịch tại tỉnh Bắc Ninh. Khi những thông tin này đến với bạn đọc, Huyền cũng đang chuẩn bị rời Bắc Ninh lên Bắc Giang tham gia phòng chống dịch bệnh.
Các Y, Bác sỹ Công an nhân dân trên tuyến đầu chống dịch |
An ninh Thủ đô xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc bài thơ viết lúc gần 1h sáng của Điều dưỡng viên trưởng Nguyễn Văn Tuyến.
Xin được chúc đồng đội của chúng tôi, 167 Y, Bác sỹ và nhiều, rất nhiều "chiến sỹ Blue trắng" CAND nói riêng đang ngày đêm trên tuyến đầu diệt "giặc" Covid ở mọi miền Tổ quốc nhiều sức khỏe, không quản gian lao, "VÌ NHÂN DÂN PHỤC VỤ".
HẾT DỊCH RỒI TA NUÔI LẠI TÓC XANH
Điều dưỡng trưởng Nguyễn Văn Tuyến
Khi cái nóng oi nồng bao trùm lên vạn vật
Là lúc người lính trận xuất quân
Đoàn quân đi anh dũng ngẩng cao đầu
Bờ- lu trắng vẫn một màu tinh khiết
Những mái tóc xanh bây giờ cắt trọc
Để giảm phần nóng nực những ngày qua
Khi khoác lên mình bộ chống dịch Corona
Mồ hôi chảy không làm ta khó chịu
Từng hơi thở của ta thêm êm dịu
Để an toàn khi chăm sóc bệnh nhân
Khi Tổ quốc cần ta nguyện xả thân
Vì hai tiếng “đồng bào” anh vững bước
Dù chông gai, gian nan luôn phía trước
Khó khăn nào không chùn bước chân anh
Hết dịch rồi ta nuôi lại tóc xanh
Như mầm sống luôn đâm chổi nảy lộc
Mãi xanh tươi!