Emil Lê Giang: 'Tôi không có giá triệu đô'

ANTĐ - Đó là tâm sự của cựu tuyển thủ U-18 Slovakia gốc Việt - tiền đạo Emil Lê Giang - sau buổi tập đầu tiên với CLB Navibank Sài Gòn vào chiều 29/3 trên sân Quân khu 7.
Emil Lê Giang (giữa) trong buổi tập chiều 29/3

Emil Lê Giang (giữa) trong buổi tập chiều 29/3

Cầu thủ 21 tuổi này nói: “Quyết định về VN thử sức không phải vì tôi khó có cơ hội chơi bóng ở châu Âu. Tôi đang thuộc biên chế của đội hạng nhất MSK Zilina nổi tiếng của Slovakia và được cho CLB hạng nhì MFK Zemplin Michalovce mượn thi đấu ở mùa giải năm nay. Ba trận đầu mùa Giải hạng hai Slovakia 2012, tôi ghi hai bàn trước khi xin tạm nghỉ ba tuần để về VN thử việc. Tuy rất tiếc khi đang có phong độ cao như thế lại đi thử việc ở nơi mới, nhưng tôi muốn thử thách khả năng của mình tại VN. Ngoài ra, gia đình cũng khuyến khích tôi trở về VN”.

- Nếu không thể chơi bóng tại VN trong thời gian tới, liệu anh có thể thi đấu tiếp ở Slovakia?

- Trong điều khoản khi chuyển đến CLB MFK Zemplin Michalovce có quy định việc tôi có quyền ra nước ngoài thử việc, nếu không thành công thì quay lại với đội. Họ luôn sẵn sàng chờ tôi.

- Thông tin trên Internet nói rằng anh chuyển đến đội trẻ CLB Nurnberg (Đức) năm 2007 với giá 1 triệu euro có chính xác?

- Không. Khi đó tôi mới 16 tuổi và làm sao có giá như thế! Vả lại tôi cũng không biết giá trị hợp đồng thế nào, khi đó là thỏa thuận giữa lãnh đạo hai CLB với nhau. Tôi nghĩ CLB Nurnberg nếu có trả phí chuyển nhượng cao lắm chỉ khoảng 100.000 euro. Chuyến sang Đức này quả thật không may khi tôi bị chấn thương hai lần (vỡ mắt cá chân và rách bắp) nên chỉ trở lại vào cuối mùa giải. Khi đó, lãnh đạo CLB có hỏi tôi muốn tiếp tục ở lại không, tôi trả lời muốn về Slovakia.

- Vậy việc anh ghi đến 66 bàn trong một mùa giải cho đội U-15 CLB FTC Filakovo thì sao?

- Tôi đá 29 trận và ghi 66 bàn. Phong độ ấn tượng đó giúp tôi được gọi vào đội tuyển U-16 Slovakia đá giao hữu với U-16 Xứ Wales. Đáng nhớ hơn khi ở trận đầu tiên khoác áo đội tuyển U-16 Slovakia, tôi đã ghi bàn thắng duy nhất ở phút 24. Đó là kỷ niệm mà tôi không bao giờ quên. Sau đó tôi lần lượt được gọi vào đội tuyển U-17, U-18 Slovakia và vài lần mang băng thủ quân. Lần cuối cùng tôi khoác áo đội tuyển U-18 Slovakia là trong trận giao hữu với U-18 Hungary năm 2009.

- Trước khi về VN, anh có tìm hiểu về bóng đá VN?

- Tôi có xem qua Internet và biết có bao nhiêu đội đang thi đấu ở V-League, bao nhiêu cầu thủ ngoại được ra sân. Tuy nhiên, tôi chưa được xem trận đấu nào ở V-League để biết mình có thể chơi tốt ở đây hay không.

- Anh cảm thấy thế nào sau buổi tập đầu tiên với CLB Navibank Sài Gòn?

- Do chưa quen với thời tiết nên thể lực của tôi vẫn chưa đảm bảo. Dù vậy ở buổi tập đầu tiên, tôi nghĩ mình đã thể hiện không đến nỗi nào và hòa nhập khá tốt với đội bóng. Nhưng để có thể chơi bóng tại VN, tôi nghĩ mình vẫn cần thêm... may mắn.