Cuộc đời đáng trọng của NSND Trần Hạnh

0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
ANTD.VN -  Ngoài đời, NSND Trần Hạnh có cả thảy 7 người con, trong đó có ba người con không may đã mất. Còn trong đời sống nghệ thuật, ông còn được rất nhiều nghệ sĩ thế hệ lớp nể trọng và yêu quý, gọi ông là “bố”.

Nhắc tới NSND Trần Hạnh, người ta ngay lập tức nhớ đến người nghệ sĩ già có gương mặt thiện lương nhưng đầy khắc khổ. Cũng bởi nét đặc trưng ấy nên ông thường được ướm vào những vai người tốt, kể cả khi khổ nhất vẫn tốt đến tận cùng, không một chút manh nha oán trách hay giận hờn số phận. Mồ côi cha từ khi còn rất nhỏ, chứng kiến và thấu hiểu nỗi vất vả nhọc nhằn của mẹ nên từ bé, NSND Trần Hạnh đã có ý thức tự lập rất cao. Công việc đầu tiên giúp ông kiếm ra tiền để đỡ đần mẹ là nghề đóng giày thuê trên phố Tràng Tiền.
Quanh quẩn bận rộn với công việc mưu sinh song không vì thế mà niềm yêu thích nghệ thuật trong ông vụt tắt. Ông vừa đóng giày, vừa dành thời gian tham gia lớp dạy diễn kịch ở Câu lạc bộ Thanh niên của Thành đoàn Hà Nội. Những người bạn cùng thời với ông khi ấy có thể kể đến các tên tuổi lớn của sân khấu và phim ảnh sau này như: Trọng Khôi, Đoàn Dũng, Doãn Hoàng Giang…

Lập gia đình khi mới 23 tuổi, người bạn đời của NSND Trần Hạnh không ai khác chính là cô bạn hàng xóm được bà nội ông đứng ra “mai mối”. Vợ chồng ông sau đó có với nhau 7 người con, nhưng ba người con đã mất. Người con trai út cách đây hơn 20 năm không may bị tai nạn nên cũng không tự chăm sóc được bản thân. Cách đây gần chục năm, người bạn đời của NSND Trần Hạnh qua đời. Cũng từ đó, ông chỉ còn lại con cháu làm niềm vui tuổi già. Suốt mấy chục năm gắn bó với nghề diễn, dù được biết đến là người nổi tiếng song cuộc sống của NSND Trần Hạnh vẫn chỉ dừng lại ở mức bình thường, nếu không muốn nói là còn nhiều khó khăn, nhọc nhằn và vất vả. Dù vậy, NSND Trần Hạnh vẫn luôn bằng lòng với những gì mình có với suy nghĩ trông lên thì chẳng bằng ai, nhưng nhìn xuống thì mình vẫn may mắn hơn nhiều người. Ông từng bộc bạch, sau bao nhiêu năm miệt mài với nghề diễn, nhiều người bảo ông chẳng được gì nhưng ông lại không thấy thế bởi cái được lớn nhất với ông là tình cảm yêu mến mà mọi người dành cho mình.

Những năm cuối đời, nhiều khán giả vẫn bắt gặp hình ảnh NSND Trần Hạnh ở tuổi “gần đất xa trời” vẫn lặng lẽ ngồi trông cửa hàng bán giày dép, mũ bảo hiểm nằm trên một con phố nhỏ ở gần ga Hà Nội. Hình ảnh này khiến những người yêu mến ông không khỏi xót xa. Có điều, khi hỏi chuyện mới hay thật ra ông vẫn có lương hưu đều đặn vài ba triệu mỗi tháng, lại chẳng tiêu pha gì nhiều nên không phải chật vật kiếm tiền mưu sinh như mọi người lầm tưởng. Nhưng quanh quẩn ở nhà buồn chân buồn tay nên ông vẫn thường xuyên ra cửa hàng của vợ chồng cậu con trai thứ, chủ yếu là để giúp các con trông nom cửa hàng mỗi ngày hai ba tiếng cho khuây khỏa, còn mình cũng tìm thấy niềm vui sống có ích của người già. Trước đó khi còn khỏe, có thể tự lái xe đi lại, ông còn thường đi lấy hàng về bán giúp con. Thỉnh thoảng có lời mời đi diễn, đóng phim, đóng quảng cáo, ông vẫn nhận lời đi cho đỡ nhớ nghề.

Cũng theo NSND Trần Hạnh, ông tự thấy mình không nghèo nên thật lòng không muốn mọi người dành cho mình sự thương hại hay giúp đỡ gì về vật chất cả. Đó cũng chính là lý do ông từng từ chối nhiều khoản tiền gửi tặng từ những khán giả trân quý mình.

Cách đây 2 năm, ở tuổi 90, nghệ sĩ Trần Hạnh mới đón nhận danh hiệu NSND. Khoảnh khắc ông bước lên sân khấu Nhà hát Lớn Hà Nội để nhận danh hiệu cao quý này khiến nhiều người không khỏi xúc động. Người nghệ sĩ với dáng người liêu xiêu, thị lực một bên mắt gần như bị hỏng, được dìu lên sân khấu trong bộ quần áo vest rộng thùng thình, liên tục cúi đầu cảm ơn mọi người với nụ cười hiền lành quen thuộc.

Có một điều đặc biệt nữa ở NSND Trần Hạnh, đó là ông được rất nhiều nghệ sĩ thế hệ sau gọi mình là “bố” và xem ông như một người bố đáng kính trong nghề. Như tâm sự của diễn viên Tùng Dương thì trong mắt những “đứa con” của NSND Trần Hạnh, trong đó có anh, thì ông là một người bố cực kỳ giản dị, gần gũi, hiền lành, lúc nào cũng giữ nụ cười tủm tỉm trên môi. Không chỉ vậy, đó còn là một “ông bố” hóm hỉnh, tinh quái với điếu thuốc lá ngậm vẹt một bên mép, năm đầu ngón tay phải nhuốm màu vàng hơn năm đầu ngón tay trái…Cũng chính người nghệ sĩ già hiền lành và giản dị ấy dù ở bất cứ đâu đều dành cho mọi người sự ân cần quan tâm, chăm sóc lặng thầm. Còn với diễn viên Quốc Quân thì “bố Hạnh” là một người cực kỳ tử tế và chân chính, tuy cuộc sống ngoài đời nghèo nhưng ông lại giàu lòng nhân ái vô cùng. Có lần đi đóng phim ở tỉnh xa, ở cùng phòng với ông, thấy ông chỉ mang theo ít tiền mà chủ yếu lại mua thuốc lá để hút, anh sau đó mua biếu ông hai tút thuốc lá nhưng ông chỉ nhận với điều kiện để ông trả tiền. Nói mãi anh không chịu nhận tiền hai tút thuốc, ông vẫn quyết đòi trả bằng được anh tiền gọi là công mua thuốc. Với anh thì ông là “người bố” giàu lòng nhân ái và đức độ nhất màn ảnh Việt.

Gửi lời chào tạm biệt tới người nghệ sĩ tài ba, NSƯT Chiều Xuân nghẹn ngào bày tỏ, vẫn biết cuộc đời chỉ là “cõi tạm”, nhưng khi nghe tin ông ra đi, chị vẫn không kìm được nước mắt. Có lẽ ở thế giới bên kia, người nghệ sĩ già đáng kính mà chị gọi là “bố” đã đoàn tụ cùng các bậc nghệ sĩ tiền bối và đang chuẩn bị cho một vai diễn mới của mình ở đó.

“Dù ở thế giới nào, cái nghiệp diễn vẫn là lẽ sống của bố. Cái nghiệp diễn mang đầy lòng trắc ẩn, chia sẻ với con người, với cuộc đời này. Cảm ơn bố đã đem đến cho cuộc sống này một tâm hồn giản dị và thanh tao như con người bố Trần Hạnh vậy.” – NSƯT Chiều Xuân bày tỏ.