Biết hạ mình cầu tiến

ANTĐ - Trên đường đi du ngoạn, thấy trời sắp ngả về chiều, John bèn gõ cửa một thư quán xin nghỉ lại qua đêm. Ông chủ thư quán là một người hiền từ và nho nhã, lại sống một mình nên rất vui vẻ mời John vào và đồng ý cho anh nghỉ lại. 

Ông chủ thư quán còn sai người nhà bày bàn trà ngoài trời để mời khách ngồi chơi thưởng thức trà. John ngồi chơi, nhìn quang cảnh xung quanh thư quán, nói với ông chủ nhà: “Ông có ngôi nhà đẹp quá, vườn hoa, cây cối xanh mát, trời xanh lồng lộng xuyên qua kẽ lá…”. Ông chủ nhà ngạc nhiên bảo: “Tôi trông anh cao lớn khoẻ mạnh, nghĩ anh theo nghề võ, ai ngờ anh lại có mắt nhìn rất nghệ thuật”. John cười lớn bảo: “Tôi là họa sỹ, tôi được trời phú cho tài vẽ tranh, cũng khá đẹp. Không giấu gì ông, tôi đi ngao du khắp nơi đã nhiều năm nay để tìm thầy nhưng vẫn chưa tìm được vị nào xứng đáng là bậc thầy để theo học cả”.

Ông chủ thư quán ngạc nhiên hỏi: “Ồ, anh đi khắp nơi đã nhiều năm mà vẫn chưa tìm được thầy ư, lạ nhỉ?”. John gật đầu phân trần: “Tôi đã gặp rất nhiều danh họa nổi tiếng nhưng thực chất họ vẽ chả ra gì, chỉ là hư danh thôi, những bức tranh mà họ tâm đắc nhất tôi thấy còn kém xa những bức tranh của tôi. Không biết đến bao giờ tôi mới tìm được người thầy xứng đáng để tôi theo học đây?”. Ông chủ nhà nói: “Vậy có nghĩa là tài năng của anh cao siêu hơn những người danh họa ấy rồi. Anh vui lòng vẽ tặng tôi một bức tranh để tôi giữ làm kỷ niệm buổi gặp mặt hôm nay được không?”.

John vui vẻ đồng ý ngay, ông chủ muốn anh vẽ bộ ấm chén trà mà họ đang uống, Mohamed vẽ trong phút chốc đã xong, chiếc ấm đang rót trà xuống chén nhìn y như thật. 

Ông chủ nhà xem tranh xong liền bảo: “Anh vẽ đẹp lắm nhưng bố cục sai rồi, cái chén phải ở trên cái ấm mới đúng chứ?”. “Ông thật khéo đùa, cái chén ở trên thì rót trà kiểu gì, nước trà sao rót ngược lên trên được?”, John vội vàng cãi.

“Thì ra anh cũng hiểu được đạo lý này, anh mong muốn được truyền dạy tinh hoa từ các bậc danh hoạ như muốn rót nước vào chén trà của mình, nhưng anh lại đặt chén trà của mình lên trên cái ấm của họ thì làm sao chén của anh nhận được nước trà? Chỉ khi ta hạ thấp mình xuống so với thiên hạ thì ta mới có thể thu nhận và tiến bộ được”.