"Thần tượng" trực thăng CH-53E Mỹ sụp đổ trên bán đảo Triều Tiên

ANTĐ - Tính đến thời điểm trước vụ tai nạn ngày 16-4, máy bay CH-53E đã xảy ra 19 tai nạn và sự cố, trong đó có 14 vụ gây chết người, làm gần 100 lính Mỹ thiệt mạng. Điển hình là vụ một chiếc CH-53E chở 31 lính Mỹ bị rơi ở Rutbah - Iraq ngày 26-1-2005, làm toàn bộ 31 lính thiệt  mạng.

Ngày 16-4, quân đội Mỹ xác nhận, một chiếc trực thăng vận tải siêu nặng của lực lượng hải quân đánh bộ Mỹ, CH-53E Super Stallion, đã gặp nạn cùng ngày tại một căn cứ quân sự tiền phương ở Hàn Quốc, giáp với biên giới Triều Tiên.

Vụ tai nạn xảy ra khi chiếc trực thăng này, cùng 5 chiếc CH-53E Super Stallion khác, chuẩn bị kết thúc buổi huấn luyện kéo dài 3 giờ, trong khuôn khổ cuộc diễn tập quân sự thường niên giữa quân đội Mỹ và Hàn Quốc mang tên “Đại bàng non” (Foal Eagle).

CH-53 Super Stallion có thể được triển khai trên tàu sân bay Mỹ

Trước đó, Hãng thông tấn Yonhap của Hàn Quốc và một số phương tiện truyền thông khác dẫn lời các quan chức quân sự cho rằng, chiếc máy bay gặp nạn là trực thăng UH-60 Black Hawk, nhưng đã đính chính lại sau khi được xác minh.

Vụ tai nạn xảy ra khi chiếc trực thăng này chuẩn bị hạ cánh, toàn bộ 21 phi hành đoàn, gồm tổ lái 5 người và 16 lính Mỹ đã kịp thời thoát ra ngoài ngay trước khi máy bay rơi xuống đất.

Tất cả 21 người đã được đưa đến một quân y viện của Mỹ ở Seoul. Sau đó, 15 người đã được xuất viện và 6 vẫn tiếp tục được điều trị tại quân y viện “với tình trạng ổn định.”

Số trực thăng CH-53 Super Stallion và lính hải quân đánh bộ gặp nạn này thuộc một đơn vị của Đơn vị Hải quân đánh bộ Viễn chinh số 31 vừa được triển khai từ Okinawa, Nhật Bản, đến Hàn Quốc tham gia diễn tập “Đại bàng Non”.

CH-53 Super Stallion đang cẩu cứu hộ một chiếc trực thăng khác

Quân đội Mỹ cho biết, nguyên nhân chính xác của vụ tai nạn chưa được xác định và đã ra lệnh tiến hành một “cuộc điều tra toàn diện” nguyên nhân dẫn đến tai nạn này.

CH-53E Super Stallion là trực thăng vận hạng nặng, tính tới thời điểm này nó vẫn được xem là loại trực thăng lớn nhất, nặng nhất từng được nghiên cứu, sản xuất và sử dụng trong quân đội Mỹ. Trực thăng bắt đầu được đưa vào biên chế cho Lực lượng hải quân đánh bộ Mỹ từ năm 1983, khi 4 chiếc CH-53E được triển khai trên tàu đổ bộ USS Iwo Jima.

Trực thăng CH-53E Super Stallion có chiều dài 30,2 m, đường kính cánh quạt 24 m và cao 8,46 m. Tốc độ bay đạt 278 km/giờ, trần bay 5.640m, với phạm vi hoạt động 1.000km. Phi hành đoàn gồm 5 người, trong đó có 2 phi công và 3 pháo thủ. Trực thăng có thể hoạt động trên các tàu sân bay và tàu vận tải đổ bộ, với nhiệm vụ vận chuyển các máy bay, trực thăng, xuồng đổ bộ hoặc các phương tiện chiến đấu và lực lượng đổ bộ Mỹ, cùng với khối lượng hàng hoá trong khoang lên đến hơn 13,6 tấn hoặc 55 lính đổ bộ. Khả năng tải các thiết bị được móc, kéo bên ngoài có thể lên tới hơn 16,3 tấn.

Hiện trường nơi chiếc CH-53 Super Stallion bị rơi

Trực thăng loại này sử dụng 3 động cơ phản lưc cánh quạt đẩy T64-GE-416 của General Electric, được trang bị 2 bình nhiên liệu (có khả năng tự “vá” lỗ rò ở hai bên sườn) có dung tích 1.192 lít và 1 bình nhiên liệu bên trong có dung tích 1.465 lít. Ngoài ra, trực thăng còn được trang bị các thiết bị hỗ trợ tiếp dầu trên không và tiếp nhiên liệu từ các tàu nổi phía dưới khi hoạt động đường dài.

Trực thăng CH-53E được trang bị hệ thống kiểm soát bay tự động Hamilton Sundstrand (AFCS) với 2 máy tính số; hệ thống khảo sát độ cao và phía trước (Attitude and Heading Reference System); hệ thống định vị toàn cầu Rockwell Collins GPS 3A và 1 hệ thống radar AN/APN-217 Doppler của Northrop Grumman. Trực thăng có thể hoạt động tốt cả ban đêm và trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt, do được trang bị hệ thống quan sát ban đêm AN/AVS-6 NVG, thiết bị quan sát hồng ngoại phía trước AAQ-29A (FLIR) và hệ thống thông tin liên lạc sóng radio chiến thuật Rockwell Collins AN/ARC-210.

Ngoài ra, trực thăng CH-53E còn được trang bị các hệ thống tác chiến điện tử, như hệ thống cảnh báo tên lửa tấn công ATK AN/AAR-47 và hệ thống chống nhiễu tương đối hiện đại.

CH-53E vừa vận chuyển vừa tiếp dầu trên không

Về vũ khí, CH-53E được trang bị 3 súng máy 50 BMG 12,7 mm gắn ở bên sườn và phía trước, súng máy GAU-21/A, và hệ thống phóng vật gây nhiễu và pháo sáng.

CH-53E có 2 biến thể chính là CH-53E Super Stallion và MH-53E Sea Dragon. Hiện tại, có 152 chiếc trực thăng CH-53E Super Stallion đang được biên chế trong Lực lượng Hải quân đánh bộ Mỹ và khoảng 30 chiếc MH-53E Sea Dragon đang được biên chế cho Hải quân Mỹ. Chi phí cho mỗi giờ bay của CH-53E tốn 20.000 USD với 44 giờ bảo dưỡng.

Tính đến thời điểm trước vụ tai nạn này, máy bay CH-53E đã gây ra tổng số 19 vụ tai nạn, trong đó có 14 vụ gây chết người, làm gần 100 lính Mỹ thiệt mạng. Điển hình là vụ một chiếc CH-53E chở 31 lính Mỹ bị rơi ở Rutbah - Iraq ngày 26-1-2005, làm toàn bộ 31 lính thiệt  mạng. Nguyên nhân vụ tai nạn được xác định là do bão cát gây ra.