Vì sao án sơ thẩm bị kháng nghị?

(ANTĐ) - Bị cáo có nhiều tình tiết giảm nhẹ, lẽ ra được hưởng án treo theo đúng quy định của pháp luật, nhưng khi lượng hình, Hội đồng xét xử đã không cân nhắc đến những tình tiết đó và áp dụng hình phạt tù giam với bị cáo. Đương nhiên, một bản án như vậy không thể gọi là công bằng, khách quan và là cơ sở dẫn đến kháng nghị phúc thẩm của VKSND cùng cấp.

Vì sao án sơ thẩm bị kháng nghị?

(ANTĐ) - Bị cáo có nhiều tình tiết giảm nhẹ, lẽ ra được hưởng án treo theo đúng quy định của pháp luật, nhưng khi lượng hình, Hội đồng xét xử đã không cân nhắc đến những tình tiết đó và áp dụng hình phạt tù giam với bị cáo. Đương nhiên, một bản án như vậy không thể gọi là công bằng, khách quan và là cơ sở dẫn đến kháng nghị phúc thẩm của VKSND cùng cấp.

Bị cáo Lê Tuấn Đạt (SN 1993-ảnh), trú tại tổ dân phố Đào Nguyên, thị trấn Trâu Quỳ, huyện Gia Lâm, Hà Nội có quen biết anh Lê Văn Tuấn (SN 1991), nhà ở Đa Tốn, Gia Lâm, Hà Nội. Tối 25-11-2010, khi Đạt cùng Tuấn và Nguyễn Sơn Đạt (SN 1990), nhà cũng ở thị trấn Trâu Quỳ đang chơi điện tử tại khu vực tổ dân phố Cửu Việt, Trâu Quỳ, Đạt hỏi mượn anh Tuấn chiếc xe máy Wave BKS 30Z9-0916 để về nhà lấy tiền.

Tuấn đồng ý. Sau khi mượn được xe, Đạt đi xe về nhà lấy tiền nhưng không được. Đạt không mang xe trả cho Tuấn ngay mà đi chơi tiếp. Đến khoảng 21h cùng ngày, trên đường về đến trường Đại học Nông nghiệp I, Đạt nảy sinh ý định mang xe mượn đi đặt lấy tiền tiêu xài. Đạt đã phóng xe đến đặt cho anh Nguyễn Văn Đạt ở Cửu Việt, Trâu Quỳ được 5 triệu đồng. Lúc đặt xe, Tuấn Đạt nói chiếc xe máy là của gia đình. Có tiền, Tuấn Đạt đã sử dụng cá nhân hết.

Đợi đến đêm khuya vẫn không thấy Đạt trả lại xe, anh Tuấn đã làm đơn trình báo Công an thị trấn Trâu Quỳ. Qua giám định, chiếc xe máy của anh Tuấn trị giá 15 triệu đồng. Quá trình điều tra, anh Tuấn đã nhận lại chiếc xe máy và không có yêu cầu bồi thường gì thêm. Với Nguyễn Văn Đạt, khi cho vay tiền và nhận chiếc xe máy không biết là tài sản do Tuấn Đạt phạm tội mà có nên cơ quan điều tra không đề cập xử lý. Với hành vi phạm tội trên, Lê Tuấn Đạt bị VKSND huyện Gia Lâm truy tố về tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản theo điều 140, khoản 1 BLHS.

Tại phiên tòa sơ thẩm ngày 15-4-2011, bị cáo Lê Tuấn Đạt khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội và tỏ ra ăn năn hối hận, đề nghị Hội đồng xét xử xem xét giảm nhẹ hình phạt. Luật sư bảo vệ cho bị cáo đề nghị áp dụng thêm tình tiết giảm nhẹ là nhận thức của bị cáo còn hạn chế, tài sản bị chiếm đoạt đã được thu hồi trả cho bị hại.

Sau khi đánh giá toàn bộ những chứng cứ trong hồ sơ vụ án, quá trình thẩm vấn và tranh luận tại phiên tòa, Hội đồng xét xử đã kết luận: Bị cáo có thái độ khai báo thành khẩn, ăn năn hối cải sau khi phạm tội. Mặt khác, khi phạm tội, bị cáo mới 17 tuổi 2 tháng 25 ngày, bị cáo chưa có tiền án tiền sự, tài sản đã được thu hồi trả cho bị hại… Tuy nhiên, bị cáo hiện nay không còn đi học, không có nghề nghiệp, mục đích phạm tội là để có tiền chơi game. Vì vậy cần áp dụng hình phạt tù giam để cải tạo bị cáo thành công dân có ích cho xã hội. Với các lẽ đó, tòa đã tuyên phạt bị cáo Lê Tuấn Đạt 9 tháng tù giam về tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản theo điều 140, khoản 1 BLHS.

Vậy án sơ thẩm đã chuẩn về mặt pháp lý chưa?

Ngày 27-4-2011, VKSND huyện Gia Lâm đã có kháng nghị phúc thẩm vụ án trên. Bản kháng nghị nêu rõ: Việc Hội đồng xét xử đánh giá bị cáo hiện không còn đi học, không có nghề nghiệp, mục đích phạm tội là để có tiền ăn chơi, vì vậy cần áp dụng hình phạt tù giam để quyết định xử phạt bị cáo 9 tháng tù giam, trong khi đó, bị cáo lại có nhiều tình tiết giảm nhẹ như: không có tiền án tiền sự, phạm tội có tính chất cơ hội, có nơi cư trú rõ ràng, không có tình tiết tăng nặng, hơn nữa đến khi xét xử bị cáo vẫn trong độ tuổi chưa thành niên…

Như vậy, bị cáo Đạt có đầy đủ điều kiện được hưởng án treo theo quy định tại điều 60 BLHS. Song, Hội đồng xét xử lại áp dụng hình phạt tù giam với bị cáo là quá nghiêm khắc, chưa đánh giá, cân nhắc một cách tổng thể, toàn diện tính chất mức độ của hành vi phạm tội, các tình tiết giảm nhẹ cũng như nhân thân của bị cáo Đạt. Mặt khác, đối với số tiền 5 triệu đồng là số tiền do Đạt phạm tội mà có, nhưng Hội đồng xét xử không tuyên buộc bị cáo Đạt phải truy nộp sung công quỹ Nhà nước là không đúng với quy định tại điểm b, khoản 1, điều 41 BLHS.

Vì các lẽ đó, VKSND huyện Gia Lâm đã quyết định: Kháng nghị một phần hình phạt và biện pháp tư pháp đối với bị cáo Lê Tuấn Đạt của bản án hình sự sơ thẩm số 30/2011/HSST ngày 15-4-2011 của TAND huyện Gia Lâm. Đề nghị TAND TP Hà Nội xét xử vụ án theo thủ tục phúc thẩm. Về hình phạt, đề nghị giữ nguyên mức hình phạt 9 tháng tù nhưng cho bị cáo được hưởng án treo. Về biện pháp tư pháp, đề nghị buộc bị cáo Đạt phải truy nộp sung công quỹ Nhà nước số tiền 5 triệu đồng.

Hiện toàn bộ hồ sơ vụ án đã được chuyển đến TAND TP Hà Nội. Phiên tòa phúc thẩm sẽ diễn ra vào cuối tháng 6-2011.

Công Minh