Tùy duyên…

ANTĐ - Trong ngôi chùa nọ có một hòa thượng và một chú tiểu cùng tu. Một buổi sáng, hòa thượng đưa cho chú tiểu một nắm hạt giống hoa, bảo đem trồng trong vườn chùa. Chú tiểu vâng lời cầm nắm hạt đi nhưng không may vấp chân vào bậu cửa, chú ngã sõng soài, nắm hạt rơi vung vãi trên mặt đất. Thấy chú tiểu cuống lên, hòa thượng ngồi trong phòng chỉ nói: “Tùy ngộ”. 

Chú tiểu vội vàng đi lấy chổi quét hạt giống hoa, không ngờ một cơn gió bỗng nổi lên, thổi tung tất cả số hạt giống ra vườn. Hòa thượng liền nói: “Tùy duyên”. Dầu vậy, chú tiểu vẫn lo không làm được việc thầy giao, bèn cố gắng gom lại số hạt rơi vãi trong vườn. Ai ngờ lúc ấy trời đổ cơn mưa. Chú tiểu chạy vào phòng thầy khóc ầm lên, nhưng hòa thượng chỉ mỉm cười, nói: “Tùy an”. Xuân qua hạ tới, một sớm mai thức dậy, chú tiểu bất ngờ thấy vườn sau chùa nở đầy hoa, liền sấp sấp ngửa ngửa vào báo cho thầy biết. Hòa thượng gật đầu: “Tùy hỷ”.

Tùy ngộ, tùy duyên, tùy an, tùy hỷ là 4 trạng thái tiêu biểu cho cuộc sống con người, song lại không nhiều người hiểu một cách cặn kẽ “tùy ngộ mà an” (tùy theo hoàn cảnh, thỏa mãn với bất kỳ hoàn cảnh nào). Khi bỏ qua mất một cơ hội chỉ còn cách gang tấc, bạn có dám nói “tùy duyên” hay không? Bình thản trước tất cả mọi biến động của cuộc đời, bất chấp tất cả sóng to gió lớn, thắng không kiêu, bại không nản, mới khiến bạn đạt được thành công thực sự.