ANTD.VN - Lớp học hồi ấy chúng tôi gọi là lớp “O A” chứ không gọi là “vỡ lòng” hay lớp 1 như bây giờ. Người dạy học là ông giáo Vượng ở cùng xã. Ông giáo Vượng năm đó chừng hơn 40 tuổi, rất nghiêm khắc bởi bọn trẻ con vốn tính hiếu động. Ông giáo không bao giờ mắng hay quát, mà chỉ cần lấy thước kẻ gõ “cạch… cạch...” lên mặt bàn là lũ học trò chúng tôi im phăng phắc…
ANTD.VN - Một mùa Trung thu nữa đã về. Trên nhiều tuyến phố, các quầy bán bánh Trung thu tràn ngập đủ mọi thương hiệu. Bây giờ người ta sợ ăn nhiều bánh sẽ béo, hoặc hấp thụ quá nhiều đường ngọt. Tuy vậy, gia đình nào cũng phải mua, để thắp hương, để đem đi biếu. Nhìn sự tấp nập của thị trường bánh Trung thu, ta lại nhớ về ký ức những mùa trăng xưa, khi vẫn còn là đứa trẻ…
ANTD.VN - Từ những hạt lúa non, trải qua biết bao công đoạn giã, rang, sàng, sảy, cốm đã trở thành linh hồn của ẩm thực người Việt. Đã từng có thời điểm người ta lo rằng, khi những cánh đồng lúa ở ngoại thành Hà Nội mất đi nhường chỗ cho đủ loại chung cư, biệt thự, liệu rằng truyền thống có còn? Nhưng không! Chẳng có gì mất đi cả. Cốm vẫn còn. Những món ăn từ cốm ngày càng phong phú và đa dạng.
ANTD.VN - Con trai Hà Nội nói chung đều khoan hòa nhân hậu, ngay cả lưu manh như thằng Xuân tóc đỏ thì cư xử với nhà vợ vẫn xã giao khéo léo, vì thế cứ ra ngõ là gặp được rể hiền.
ANTD.VN - Nói đến “con cá lá rau” lẽ ra phải là những chuyện nhỏ nhặt thường nhật của đời sống phố thị. Nhưng thôi, con cá để sau mà vào chuyện lá rau tức là chuyện về rau xanh trước đã. Rau xanh là một nhu cầu không thể thiếu trong bữa cơm của người dân cả quê lẫn phố. Chuyện rau cỏ có gì mà nói bây giờ? Xin thưa nhỏ nhặt nhưng đó là cả một câu chuyện quá ư phức tạp.
ANTD.VN - Để cải thiện cuộc sống khó khăn thời bao cấp, cuộc sống ở Hà Nội đã xuất hiện nhiều kiểu “làm kinh tế”. Phong trào đan len, dệt len, nuôi lợn, nuôi chim cút... đua nở cùng phong trào nuôi chó cảnh dạo ấy.
ANTD.VN - Nho giáo Việt khi bàn về đạo hiếu, đặc biệt là mối quan hệ giữa bố và con trai thường quá chi tiết, chính vì thế dễ dẫn tới những rườm rà lẫn lộn giả dối. Thế nhưng, vượt thoát lên trên những cách nói đấy, người ta vẫn luôn đẫm đầy một sự chí thành.
ANTD.VN - Hôm rồi, một người bạn tôi định cư ở nước ngoài, xa Hà Nội đã mấy chục năm không về khi gọi điện tự nhiên hỏi tôi: Dạo này có hay đi Bờ Hồ không? Tôi lặng đi một khoảng vì câu hỏi của bạn.
ANTD.VN - Hà Nội chuyển mình. Mọi người dân đều tham gia vào quá trình đô thị hóa theo một cách riêng, tưởng chừng lộn xộn, nhưng sự lộn xộn lại có giá trị với rất nhiều người!
ANTD.VN - Cái đẹp của Hà Nội còn ẩn giấu đâu đó được các bạn trẻ thuộc dự án Hanoi Hideaway giới thiệu tới bạn bè quốc tế và cả người bản địa, khiến Hà Nội như sâu lắng và đáng sống hơn.
ANTD.VN - “Tít” bài này là ngô nghê diễn Nôm tên một đoản thi kiệt tác chữ Hán của đại thi hào Nguyễn Du. Kể cả khi đã được Việt hóa thì nhiều bản dịch vẫn để tiêu đề đúng theo nguyên tác là “Long thành cầm giả ca”, bởi đây là bài thơ viết về Hà Nội.
ANTD.VN - Tiết Thanh minh sắp đến. Giữa vô vàn được mất của cuộc đời, nỗi thiếu vắng cha mẹ càng dội lên khi mùa tảo mộ bắt đầu. Mùa xuân là mùa của những tìm kiếm và trở về. Có gì là chậm đâu khi tôi cứ muốn sống lại ngày xưa, trong tiết “đạp thanh” thương nhớ.
ANTD.VN - “Nghệ nhân” là danh hiệu được phong tặng cho những người làm những nghề thuộc về nhiều lĩnh vực trong đời sống. Đa phần họ được các tổ chức có pháp nhân công nhận.
ANTD.VN - Hàng xóm láng giềng ở Hà Nội hẳn nhiên có nhiều cái đặc biệt và khác biệt so với nơi khác. Thôi không nói đến chuyện xửa xưa, khi mà Hà Nội còn là Thăng Long, là Kinh Kỳ, là Kẻ Chợ với 36 phố phường hàng nào thức nấy. Hãy nói đến thời chưa xa, khi mà chúng ta đã biết, vẫn còn nhớ được.
ANTD.VN - Khỏa thân chân chính là không bao giờ vượt ngưỡng. Tuy vậy, khỏa thân cũng có một vài điều bất cập, nếu nó thành mốt tràn lan thì lợi là ít mà hại là nhiều.
ANTD.VN - “Giàu có nhà quê không bằng ngồi lê thành phố” là thành ngữ chắc chắn chưa cũ lắm. Bởi vì khái niệm thành phố như ta thấy bây giờ mới chỉ hình thành trên đất nước mình độ hơn trăm năm nay theo chân thực dân Pháp mang vào.
ANTD.VN - Lâu nay chúng ta cứ lên án là con người ngày càng vô cảm, nhẫn tâm với đồng loại, nhưng tôi thấy không phải lắm. Bác mới biết chuyện gì chứng minh điều ngược lại à?
ANTD.VN - Đây là một câu hỏi không dễ, nhưng cũng không hẳn là quá khó. Bởi nước Việt từ ngàn xưa cho tới nay hiếm khi dư dật, sinh hoạt của mọi người dân đều kiệm cần vất vả.
ANTD.VN - Mới vừa Tết, xuân đã đi ngang sắp sửa hết mùa. Thời gian như một cỗ xe phi mã lướt qua phố phường. Tiết năm nay ít mưa dầm dề, phố phường trở nên hanh hao quang đãng khác hẳn. Trời không mấy lạnh nên qua giêng vẫn tràn khí xuân, mọi người có vẻ nhàn tản dạo phố nhiều hơn. Nhất là đêm. Phố đêm dường như thoát xác, khác hẳn sự đông đặc của ngày. Khí trời như đồng lõa cũng nhẹ nhõm thanh thoát giúp phố đêm có một sự yên bình thanh thản lạ.