Sự tráo trở và dã man của một cai thầu

(ANTĐ) - Đầu năm 2009, anh Trần Đình Quý (SN 1969), trú tại thôn Mạc, xã Quảng Nghiệp, huyện Tứ Kỳ, tỉnh Hải Dương ký hợp đồng với anh Phạm Ngọc Tuấn ở 31B1, phố An Dương, phường Yên Phụ, quận Tây Hồ, Hà Nội để xây dựng  nhà tại số 21, ngõ 34/55, phố Vĩnh Tuy, phường Vĩnh Tuy, quận Hai Bà Trưng với giá 450.000 đồng/m2.

Sự tráo trở và dã man của một cai thầu

(ANTĐ) - Đầu năm 2009, anh Trần Đình Quý (SN 1969), trú tại thôn Mạc, xã Quảng Nghiệp, huyện Tứ Kỳ, tỉnh Hải Dương ký hợp đồng với anh Phạm Ngọc Tuấn ở 31B1, phố An Dương, phường Yên Phụ, quận Tây Hồ, Hà Nội để xây dựng  nhà tại số 21, ngõ 34/55, phố Vĩnh Tuy, phường Vĩnh Tuy, quận Hai Bà Trưng với giá 450.000 đồng/m2.

 Anh Quý đã nhường công trình xây dựng trên cho Trần Đình Thắng (SN 1978), là người cùng thôn. Sau khi nhận công trình, Thắng được anh Tuấn ứng trước 300 triệu đồng. Khi Thắng làm xong phần móng công trình thì bị Thanh tra xây dựng phường Vĩnh Tuy kiểm tra. Do anh Tuấn xây dựng công trình không có giấy phép nên Thanh tra xây dựng lập biên bản tạm đình chỉ xây dựng công trình, chờ khi nào có giấy phép mới tiếp tục tiến hành xây dựng nên Thắng về Hải Dương nhận thi công công trình khác.

Đến tháng 6-2009, anh Tuấn được phép xây dựng tiếp công trình. Do Thắng bận thi công công trình khác nên Thắng đã nhượng lại công trình này cho anh Lê Văn Chung (SN 1978), trú tại ấp 2, xã Minh Tân, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình xây tiếp.

Đến lúc này, công trình không được xây 2,5 tầng, không được đổ mái bê tông cốt thép nữa mà chuyển sang làm theo hệ thống kiên cố, đổ cột bê tông nhưng lợp mái tôn. Thắng đã ứng trước cho anh Chung 10 triệu đồng. Chung cùng với tốp thợ của mình gồm Lê Văn Công và Trần Văn Nhật tiến hành thi công, được khoảng ½ phần công việc của công trình thì hết tiền, anh Chung bảo Thắng ứng tiền thêm. Thắng đã gọi điện cho anh Tuấn chủ nhà nhờ anh ứng 10 triệu đồng cho anh Chung.

Khi Chung cùng nhóm thợ của mình làm xong phần nhà chính, chỉ còn phần cơi nới, sửa chữa khu nhà phụ thì nhóm của Chung hết tiền. Chung có đề nghị với Thắng phải ứng tiền tiếp thì mới làm. Vì Thắng không ứng tiền nên Chung cho thợ dừng xây dựng công trình. Anh Tuấn chủ nhà thấy Chung dừng xây dựng nên đã hỏi, Chung nói lại sự việc cho anh Tuấn biết. Ngay sau đó, anh Tuấn đã gọi điện cho Thắng lên để thống nhất việc tính toán tiền công cho anh Chung để nhóm thợ của Chung còn hoàn thiện công trình.

Ngày 13-10-2009, Thắng đi xe máy từ nhà lên Hà Nội gặp Chung để thống nhất giá cả. Do có sự thay đổi của công trình nên Thắng chỉ trả cho anh Chung 400.000 đồng/m2 xây dựng. Phía Chung không chấp nhận giá này mà đề nghị 420.000 đồng/m2 (trừ tiền công xây dựng phần móng mà Thắng đã thi công), còn lại phần sửa chữa khu phụ Chung sẽ trực tiếp thanh toán với chủ nhà. Thắng đồng ý.

Chung yêu cầu Thắng xin bản mẫu hợp đồng để Chung và Thắng ký vào bản hợp đồng như đã thống nhất. Thắng đồng ý nhưng sau đó lại bỏ đi chơi đến 19h cùng ngày, Chung gọi điện cho Thắng về ăn cơm thì Thắng trả lời: Không ăn cơm mà chỉ về ngủ! Đến 22h30, Thắng về nơi ở của Chung và tốp thợ. Trong phòng lúc này có anh Bình ngủ trên gác xép, anh Công ngủ với anh Chung và anh Nhật. Nghe tiếng gõ cửa, Nhật ra mở cửa cho Thắng vào phòng. Thắng hỏi: Ngủ ở đâu? anh Nhật đáp: Thích ngủ ở đâu thì ngủ! Thắng vào giường ngủ cùng Chung và Công, còn anh Nhật lên gác xép ngủ với anh Bình.

Lúc đó khoảng 1h ngày 14-10-2009, Thắng nằm nghĩ về việc anh Chung đòi giá xây dựng công trình cao nên Thắng được hưởng tiền chênh lệch ít dẫn đến thù tức Chung và nảy ý định giết anh Chung. Quan sát trong phòng, thấy mọi người đang ngủ say, dưới đất có một cuộn dây điện và một con dao phay để trong đống dụng cụ xây dựng và một ổ điện nằm ở dưới đất đang cắm xạc điện thoại đèn báo có điện nên nghĩ ngay ra việc dùng điện và dao để giết anh Chung.

Thắng chuẩn bị dây điện và lấy thêm con dao phay để cạnh chân giường mục đích nếu dùng điện giết anh Chung không chết thì sẽ dùng đến dao. Sau khi chuẩn bị xong, Thắng bất ngờ cầm một đầu dây điện cắm vào ổ điện đang có điện, còn đầu kia hở thì gí vào cổ anh Chung. Bị điện giật, Chung choàng tỉnh dậy hô to: Anh Thắng ơi, điện giật! và vùng dậy. Ngay lập tức, Thắng vung dao chém liên tiếp vào đầu và tay Chung.

Nghe thấy tiếng động, mọi người tỉnh dậy. Anh Công bỏ ra ngoài. Chung cũng chạy theo thì Thắng đuổi theo và chém tiếp 2 nhát vào đầu và người. Anh Nhật nhảy vào can ngăn cũng bị Thắng chém vào đầu. Rất bình tĩnh, anh Nhật và anh Bình dùng một cây gậy gỗ lao vào người Thắng. Tiếp đó, Thắng còn vung dao chém một nhát vào đầu anh Bình rồi vứt dao ở đó và nhảy qua tường, để lại chiếc xe máy và bỏ trốn.

Được nhân dân trình báo, các anh Lê Văn Chung, Lê Văn Công, Lê Thanh Bình và Trần Văn Nhật sau khi bị chém đã được CAP Vĩnh Tuy đưa vào Bệnh viện Thanh Nhàn cấp cứu kịp thời. Đến ngày 23-10-2009, các anh đã ra viện và chuyển tiếp về Bệnh viện Lâm Hoa, tỉnh Thái Bình. Đến nay, sức khỏe các anh đã tạm thời ổn định. Đến khoảng 6h cùng ngày, Thắng trốn ra khu vực cầu Vĩnh Tuy định đón ôtô về Hải Dương thì bị cơ quan công an bắt giữ. Tại cơ quan điều tra, Thắng đã khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình.

Qua giám định pháp y tại Viện Giám định pháp y quốc gia, tỷ lệ thương tật của anh Lê Văn Chung là 21%. Còn các anh Lê Văn Công, Lê Thanh Bình và Trần Văn Nhật, cơ quan CSĐT - CATP Hà Nội có yêu cầu giám định tỷ lệ thương tật nhưng 3 người đều từ chối và có đơn xin các cơ quan pháp luật xử nhẹ cho hành vi phạm tội của Trần Đình Thắng.

Trong quá trình điều tra, gia đình bị can đã bồi thường cho 4 bị hại tổng số tiền là 42 triệu đồng (các bị hại có đơn đề nghị bồi thường các khoản là 82 triệu đồng).

Bị can Trần Đình Thắng bị truy tố về tội giết người theo điều 93, khoản 1, điểm a, n BLHS (giết nhiều người và có tính chất côn đồ). Vụ án sẽ được xử sơ thẩm vào cuối tháng 6-2010.

Hiền Phương