Dự thảo quy định về quản lý chợ, siêu thị: Lo ngại "đẻ" thêm giấy phép con

ANTD.VN - Dự thảo Nghị định của Chính phủ về phát triển và quản lý ngành phân phối do Bộ Công Thương soạn thảo và đang lấy ý kiến còn nhiều quy định can thiệp sâu vào hoạt động của doanh nghiệp, của thị trường, dễ phát sinh giấy phép con.

Dự thảo quy định về quản lý chợ, siêu thị: Lo ngại "đẻ" thêm giấy phép con ảnh 1

Quy định trong lĩnh vực phân phối của dự thảo còn nhiều ý kiến trái chiều

Siêu thị phải mở cửa, đóng cửa theo giờ?

Bộ Công Thương đang lấy ý kiến vào Nghị định của Chính phủ về phát triển và quản lý ngành phân phối, trong đó tiếp tục giữ những quy định về tiêu chuẩn của một siêu thị và trung tâm thương mại.  

Một trong những điểm đáng chú ý của dự thảo này là yêu cầu siêu thị, trung tâm thương mại phải mở cửa tất cả các ngày trong tuần, kể cả ngày nghỉ lễ, tối thiểu từ 10:00 sáng đến 22:00 tối.

Về việc giảm giá, Bộ Công Thương yêu cầu mỗi năm, các siêu thị, trung tâm thương mại chỉ được tổ chức 3 đợt bán hàng giảm giá. Các đợt giảm giá phải được chấp thuận bởi cơ quan có thẩm quyền.

Mỗi đợt giảm giá phải diễn ra trong tối thiểu 30 ngày, số lượng và ngày diễn ra chương trình giảm giá phải được thông báo cụ thể tại mỗi quảng cáo.

Đợt bán hàng giảm giá sau phải cách đợt bán hàng giảm giá trước ít nhất 30 ngày. Trong đợt giảm giá, phải có ít nhất 70% hàng hóa được bày bán tại siêu thị, trung tâm thương mại nằm trong chương trình giảm giá.

Góp ý cho dự thảo này, Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI) cho rằng: "Quy định thời gian mở cửa của siêu thị là can thiệp sâu vào quyền tự chủ kinh doanh của doanh nghiệp. Đây là vấn đề của thị trường, Nhà nước không cần/không nên can thiệp"- VCCI nêu quan điểm.

Tương tự, quy định giới hạn về khuyến mại tại siêu thị, trung tâm thương mại như trên cũng can thiệp sâu vào hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp một cách bất hợp lý.

"Nếu lo ngại các đợt giảm giá tại siêu thị, trung tâm thương mại sẽ ảnh hưởng đến thị trường cạnh tranh thì cần phải kiểm soát theo  pháp luật cạnh tranh, chứ không phải kiểm soát riêng theo cách này"- Góp ý của VCCI cho hay.

Cũng theo quy định của dự thảo, một siêu thị muốn được công nhận là “siêu thị” thì phải có diện tích kinh doanh từ 250 m2 đến dưới 10.000 m2. Kèm theo đó là các tiêu chuẩn về xây dựng, thiết bị bán hàng, tiêu chuẩn về kho, khu vệ sinh, các dịch vụ phục vụ người khuyết tật và trẻ em...

Còn Trung tâm thương mại muốn được gọi là “trung tâm thương mại” thì phải có diện tích kinh doanh từ 10.000 m2 trở lên; đáp ứng tiêu chuẩn về trông giữ xe; nhà hàng, khách sạn; khu vực cho thuê văn phòng làm việc... Theo VCCI, quy định này cần xem xét lại ở nhiều khía cạnh, đặc biệt là tính cần thiết của quy định.

Can thiệp vào quyền tự chủ kinh doanh của doanh nghiệp

Một trong những nội dung quan trọng của Dự thảo là các quy định liên quan đến chợ. Trong đó, VCCI cho rằng, một số quy định có tính chất can thiệp vào quyền tự chủ kinh doanh của doanh nghiệp.

Cụ thể, về quản lý điểm kinh doanh tại chợ, dự thảo quy định đơn vị kinh doanh khai thác phải “lập phương án bố trí, sắp xếp ngành nghề kinh doanh, sử dụng điểm kinh doanh tại chợ, trình Ủy ban nhân dân cấp có thẩm quyền phê duyệt”.

"Việc phê duyệt phương án kinh doanh của UBND là sự can thiệp sâu vào quyền tự chủ kinh doanh của doanh nghiệp một cách bất hợp lý. Hơn nữa, xét về tính minh bạch, đây được xem là một dạng giấy phép tuy nhiên không rõ về tiêu chí và thủ tục để có được loại giấy phép này”- Đại diện VCCI cho hay.

Dự thảo cũng quy định “những người thuộc diện sản xuất nhỏ, tự tiêu thụ sản phẩm của mình (nông dân, thợ thủ công …) và những người buôn bán nhỏ, hàng rong, quà vặt được bố trí bán hàng trong chợ ở khu vực riêng dành cho người kinh doanh không thường xuyên tại chợ và phải chấp hành Nội quy chợ”.

Quan điểm của VCCI cho rằng, quy định này dường như đang can thiệp vào mối quan hệ dân sự giữa doanh nghiệp kinh doanh khai thác chợ với người thuê địa điểm kinh doanh bởi lẽ, Nhà nước không thể yêu cầu người kinh doanh chợ phải cho các nhóm chủ thể nhất định (ví dụ trong trường hợp này phải có khu vực dành riêng cho người kinh doanh không thường xuyên);

Trường hợp người kinh doanh chợ đã tổ chức khu vực bán hàng không thường xuyên nhưng không đủ đáp ứng nhu cầu  thì giải quyết như thế nào? Ngược lại nếu số lượng có nhu cầu ít hơn số chỗ trong chợ thì doanh nghiệp khai thác chợ phải để nguyên chỗ trống không được khai thác, trong khi các chủ thể khác có nhu cầu lại không được? Quy định này vô hình trung sẽ không khuyến khích nhà đầu tư vào chợ.

“Do đó, các quy định này cần phải được thiết kế lại theo hướng: với mỗi loại “quy định ràng buộc” cần phải xác định rõ mục tiêu của quy định là gì? Tại sao phải sử dụng đến giải pháp này mà không phải là các giải pháp khác? Quy định này có thể giúp giải quyết bất cập hiện tại như thế nào”- VCCI góp ý.