Trẻ em quan hệ tình dục với nhau, xử lý thế nào?

ANTD.VN - Con gái tôi năm nay 12 tuổi. Vì công việc bận rộn nên tôi không thể đưa, đón con hàng ngày mà nhờ một cháu 13 tuổi (bạn hàng xóm, cùng trường với con gái tôi) chở cháu đi học. Hai đứa rất thân nhau, lại đang trong độ tuổi dậy thì, tò mò về giới tính nên đã có quan hệ tình dục. Tôi được biết người dưới 14 tuổi phạm tội thì không bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Vậy trong trường hợp này, tôi phải làm như thế nào để bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho con gái tôi? Đỗ Thu Nga (Bắc Ninh)

Trẻ em quan hệ tình dục với nhau, xử lý thế nào? ảnh 1Luật sư Dương Xuân Huề (Văn phòng Luật sư Hoàng Huy; Địa chỉ: Số 52, ngõ 145/93/2 đường Cổ Nhuế, quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội)

Trả lời: 

Theo quy định tại Điều 112 Bộ luật Hình sự (BLHS): “Mọi trường hợp giao cấu với trẻ em chưa đủ 13 tuổi là phạm tội hiếp dâm trẻ em và người phạm tội bị phạt tù từ 12-20 năm, tù chung thân hoặc tử hình”. Tuy nhiên, Điều 12 BLHS lại quy định, người từ đủ 16 tuổi trở lên phải chịu trách nhiệm hình sự về mọi tội phạm; Người từ đủ 14 tuổi trở lên, nhưng chưa đủ 16 tuổi phải chịu trách nhiệm hình sự về tội phạm rất nghiêm trọng do cố ý hoặc  tội phạm đặc biệt nghiêm trọng.

Trong trường hợp này, bạn nam đã có dấu hiệu của tội Hiếp dâm trẻ em. Tuy nhiên do cháu mới 13 tuổi, chưa đủ 14 tuổi nên không bị truy cứu trách nhiệm hình sự về hành vi đã thực hiện mà có thể bị áp dụng các biện pháp tư pháp khác như biện pháp đưa vào trường giáo dưỡng… Do vậy, gia đình chị có thể yêu cầu gia đình cháu này bồi thường thiệt hại theo quy định của Bộ luật Dân sự. Theo đó, người thực hiện hành vi phạm tội sẽ phải bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm và bồi thường thiệt hại do danh dự, nhân phẩm, uy tín bị xâm phạm cho người bị hại.

Với thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm: Bao gồm chi phí hợp lý cho việc cứu chữa, bồi dưỡng, phục hồi sức khỏe và chức năng bị mất, bị giảm sút của người bị thiệt hại; thu nhập thực tế bị mất hoặc bị giảm sút của người bị thiệt hại; nếu thu nhập thực tế của người bị thiệt hại không ổn định và không thể xác định được thì áp dụng mức thu nhập trung bình của lao động cùng loại; chi phí hợp lý và phần thu nhập thực tế bị mất của người chăm sóc người bị thiệt hại trong thời gian điều trị…