Hơn 20 năm mắc gút, một lần gặp may

ANTĐ - Ông Phạm Văn Chăng, 63 tuổi, ở số 53 Âu Cơ - TP Việt Trì, từng làm ở vị trí quản lý của công ty Lắp máy Lilama khá thuận lợi. Nhiệt huyết tràn trề, sức khỏe vô biên, ông ăn nói được, việc cứ chạy phăng phăng. Đối tác làm việc với ông ai cũng hể hả vì ông chu đáo. Chuyện ăn uống nhà hàng để tiếp khách là việc thường xuyên nhưng ông cũng không nghĩ rằng những bữa ăn nhiều đạm lại chính là căn nguyên của một loại bệnh nan y: Bệnh gút. 

Khổ vì bệnh 

Năm 1990, ông Chăng bắt đầu thấy sức khỏe có vấn đề, cổ chân, cổ tay và các khớp ngón chân ngón tay tự nhiên đau nhức. Vào những năm đó chưa hề có khái niệm bệnh gút nên khi thấy đau xương khớp thì không chỉ ông mà những người thân đều nghĩ rằng ông bị bệnh khớp. Ông dùng thuốc chữa khớp một thời gian dài không khỏi thì phỏng đoán sang các loại bệnh khác. Đoán bệnh nào thì dùng thuốc chữa bệnh đó thành ra ông Chăng sử dụng đủ các loại thuốc linh tinh nhưng bệnh đâu vẫn hoàn đó. Hậu quả của việc dùng thuốc không đúng là ông bị thêm một loạt các loại bệnh khác kèm theo như tim mạch, gan, thận, tiểu đường... phải uống thuốc chống đông máu ổn định nhịp tim rồi uống các lọai thuốc giải độc gan… Bệnh để lâu ngày không chữa khỏi nên mỗi ngày lại càng nặng thêm lên. Có đợt ông đau đến độ khớp như muốn bể ra, chỉ hơi xoay người lại cũng đã đau rồi. Ngón tay co vào thì không duỗi thẳng ra được. Có những tháng bị bệnh nặng, các khớp sưng nóng đỏ hết lên, bệnh hủy hoại cơ thể, ông chỉ có thể nằm một chỗ, nhấc cái chân ra khỏi giường cũng phải có người đỡ, vệ sinh thì đi bằng cái ghế gỗ nhỏ thiết kế riêng cho ông để lết vào rất vất vả. 

Hành trình tìm thuốc

Đến tận năm 2000, đi bệnh viện Bạch Mai xét nghiệm mới chỉ ra rằng ông bị bệnh gút do lượng acid uric không chuyển hóa được tích tụ ở các khớp chân tay gây sưng đau. Đợt ấy, bệnh viện cho phác đồ điều trị dùng thuốc colchicin. Các bác sĩ cũng nói cho ông rõ là chỉ được dùng colchicin trong khoảng thời gian 10 ngày thôi, nếu dùng quá liều sẽ dẫn đến tác dụng phụ, gây ảnh hưởng đến thận, dẫn đến vấn đề sinh lý kém. Đã bị thêm nhiều bệnh do dùng nhiều loại thuốc không đúng nên ông Chăng rất sợ dùng thuốc tùy tiện. Chính vì vậy khi biết rõ mình mắc bệnh gút, dùng colchicin thì chỉ cắt cơn gút cấp, về lâu về dài là không có lợi nên ông tìm thuốc Đông y sử dụng vì nó không có tác dụng phụ nên an toàn. Tuy nhiên, gút là căn bệnh khó chữa nên ông dùng nhiều loại thuốc Nam, thuốc Bắc nhưng bệnh chỉ thuyên giảm chút ít, thời gian sau bệnh quen thuốc thì lại bùng phát trở lại. Có đợt ông dùng cả thuốc của lang người Mường còn bị co cứng cả người lại do không hợp. Bệnh phải kiêng khem ngặt nghèo nên  hàng chục năm trở lại đây, tất cả những việc tiệc tùng cưới xin, ma chay hay kể cả giỗ chạp ông cũng đùn cho vợ đi thay.

Tìm ra sản phẩm hiệu quả

 Bệnh gút đeo bám hơn 20 năm trời cho đến tận lúc đã nghỉ hưu. Cuối cùng, ông Chăng đúc kết kinh nghiệm từ bản thân là không nên dùng thuốc vô tội vạ mà nên tìm hiểu kỹ về sản phẩm trước khi mua. Giữa năm 2012, ông Chăng lên mạng tìm hiểu các sản phẩm chữa gút thì đọc được thông tin về Viên Gout Tâm Bình bào chế từ thảo dược. Dược sĩ Lê Thị Bình - người làm ra sản phẩm cũng là người có kinh nghiệm nhiều năm trong nghề thuốc. Đã có rất nhiều người trên cả nước sử dụng Viên Gout Tâm Bình phản hồi, đánh giá tốt. Nhận thấy đây là sản phẩm có thương hiệu, uy tín nên ông mua ngay về dùng. Cảm nhận trước tiên khi dùng Viên Gout Tâm Bình của ông là không thấy xót dạ dày và đi tiểu tiện cũng không bị buốt như khi dùng các loại thuốc chữa gút khác. Bệnh ông cũng lui dần theo thời gian, các cơn đau sưng nóng đỏ cứ thưa dần đi, thời gian đau cũng không kéo dài như trước nữa. Ông kiên trì uống thường xuyên, khi dùng hết 15 hộp trong 5 tháng thì ông thấy bệnh hầu như bị đẩy lui hoàn toàn, không còn những cơn đau đớn dai dẳng đến kiệt sức nữa. 

Đã sáu tháng nay ông Chăng không thấy bệnh tái lại lần nào - thật không hạnh phúc nào bằng khi cơ thể khỏe mạnh. Ông bảo: Hơn 20 năm mắc bệnh gút mà giờ mới gặp may tìm ra sản phẩm tốt giúp tôi ổn định bệnh gút. Giá mà trước đây có Gout Tâm Bình sớm thì tôi đỡ khổ sở bao nhiêu năm.