Công dân có quyền lập "hợp đồng tình cảm"

ANTD.VN - Hỏi: Tôi đã ly hôn và hiện đang có quan hệ tình cảm với một phụ nữ kém mình 10 tuổi. Cô ấy đề nghị kết hôn nhưng tôi thì không muốn có sự ràng buộc hay phát sinh tranh chấp pháp lý sau này, nên tôi đã lập “hợp đồng tình cảm” với cô bạn gái và gửi qua email, trong đó nêu rõ quyền, nghĩa vụ cũng như tài sản của hai bên. Xin hỏi luật sư, việc làm này của tôi có được pháp luật cho phép không? Đào Thái Sơn (Đà Nẵng)

Công dân có quyền lập "hợp đồng tình cảm" ảnh 1“Hợp đồng tình cảm” có thể xem như một giao dịch dân sự nếu không trái pháp luật, đạo đức xã hội

Trả lời: Pháp luật Việt Nam không quy định về “hợp đồng tình cảm” hay “hợp đồng tình ái”. Tuy vậy, về nguyên tắc, các bên được tự do giao kết hợp đồng nhưng không được trái pháp luật, đạo đức xã hội. 

Trường hợp nếu có các hợp đồng này thì việc xem xét giá trị pháp lý của hợp đồng phải căn cứ các điều kiện có hiệu lực của hợp đồng (giao dịch dân sự), nội dung và hình thức thỏa thuận theo quy định của pháp luật. 

Theo BLDS 2015, nếu nội dung thỏa thuận giữa các bên là phù hợp pháp luật, đáp ứng các điều kiện có hiệu lực của pháp luật và giữa các bên có thỏa thuận về điều kiện cụ thể phát sinh hoặc hủy bỏ giao dịch, hợp đồng thì đó có thể coi là giao dịch dân sự (hợp đồng dân sự) có điều kiện. 

Công dân có quyền lập "hợp đồng tình cảm" ảnh 2Luật sư Nguyễn Thị Thu (Đoàn Luật sư Hà Nội)

Trường hợp nội dung thỏa thuận của hợp đồng mang tính chất trao đổi lợi ích vật chất để quan hệ tình dục (giao cấu) thì đó có thể là hành vi bán dâm, mua dâm (theo khoản 1, khoản 2, Điều 3 Pháp lệnh phòng chống mại dâm). Khi đó, thỏa thuận này vi phạm điều cấm của pháp luật và bị coi là trái đạo đức xã hội nên giao kết sẽ bị vô hiệu.

Về hình thức hợp đồng, việc thể hiện thỏa thuận qua email cần phải xác định rõ địa chỉ email người gửi, người nhận có đúng là của họ hay không. Theo Luật giao dịch điện tử 2005, email nói riêng và thông điệp dữ liệu điện tử nói chung không bị phủ nhận giá trị pháp lý vì thông tin đó được thể hiện dưới dạng thông điệp dữ liệu; không bị phủ nhận giá trị dùng làm chứng cứ vì đó là một thông điệp dữ liệu. Tuy nhiên giá trị chứng cứ của thông điệp dữ liệu phải được xác định căn cứ độ tin cậy của cách thức khởi tạo, lưu trữ hoặc gửi dữ liệu.