"Bến tình" giá rẻ
Đường Trường Chinh, Lê Thị Hồng Gấm... từ lâu được khách làng chơi ở TP. Buôn Ma Thuột đặt cho cái tên mỹ miều “cung đường sung sướng” hay “thủ phủ mại dâm” bởi tình trạng hoạt động mại dâm ở đây diễn ra khá tấp nập và gần như công khai. Trong vai khách làng chơi, sau nhiều ngày tiếp cận, chúng tôi đã tận mắt chứng kiến những hoạt động của thế giới “phấn son” nơi đây.
20 giờ tối, khi ánh đèn đường vàng vọt hắt xuống lòng đường thì cũng là thời gian gái bán dâm bắt đầu hoạt động. Chỉ một đoạn đường ngắn chưa đầy 300m nhưng có tới hàng chục cô gái đứng ngồi lổm nhổm tụ tập tại “bến tình” đợi khách. Điều đặc biệt, áo quần của các cô không hở hang, phấn son cũng chẳng lòe loẹt. Vì thế nếu không để ý quan sát hoặc được rỉ tai nhau từ trước thì bất kỳ ai đi ngang qua cũng khó phát hiện. Đa phần các nàng đều bịt mặt, tay cầm nón bảo hiểm và túi xách ngồi vạ vật trong bóng tối dưới những làn cây đợi khách. Mỗi khi có khách lượn qua hoặc dừng lại thì đám đông đồng loạt đứng dậy thi nhau vẫy gọi. Ngoài ra, có một số trường hợp ngồi chờ khách trên xe máy hoặc lượn lờ dọc suốt tuyến đường để tìm “mồi”.
Theo tìm hiểu, nơi đây chủ yếu là những cô gái đã “hết đát” và bị đánh dạt ra từ các nhà hàng, quán bar, karaoke... nên giá cả cũng khá bình dân. Tiếp cận với cô đào Ly Na tôi hỏi: “Giá cả ở đây thế nào em?” thì được cho biết: “Các anh cứ yên tâm, ở đây có nhiều “hàng” nên cạnh tranh nhau về giá, bởi vậy không sợ đắt đâu. 150 nghìn/lượt “tàu nhanh”, còn qua đêm thì 500 nghìn, tụi em bao phòng”. Gật đầu đồng ý đi theo cô gái với giá “tàu nhanh”, tôi được dẫn vào một nhà nghỉ ngay trên đường Lê Thị Hồng Gấm. Quan sát xung quanh, dưới sảnh nhà nghỉ này cũng có khoảng 4 - 5 cô gái ăn mặc khá mát mẻ đang ngồi đợi khách, còn khách ra vào thuê phòng tấp nập như đi hội, hầu hết họ vào một cách lén lút và ra khỏi nhà nghỉ cũng khá vội vã.
Một vụ mua bán dâm bị Công an tỉnh Đắk Lắk phát hiện
Ly Na dẫn tôi lên tầng ba, đập vào mắt là căn phòng chật chội chưa đầy 10m2, mùi ẩm mốc bốc lên nồng nặc. Ngoài chiếc tivi cũ kỹ với chiếc giường được bọc drap hôi hám, cáu bẩn thì trong phòng không có một vật dụng gì đáng giá. Thấy khách còn ngần ngại, Ly Na giục tôi đi tắm, còn cô đã trút bỏ xiêm y sẵn sàng phục vụ. Tôi liền rút tiền ra “bo” và nói chỉ muốn ngồi nói chuyện, cô nàng vui vẻ cho biết nhà ở tận thị xã Buôn Hồ (cách TP. Buôn Ma Thuột khoảng 45km), có một con trai 5 tuổi và đã ly dị chồng, mới lên đây làm được hơn 5 tháng. Thông thường, mỗi đêm nếu may mắn Ly Na “thư giãn” cho khoảng 4 đến 5 khách, còn những đêm trời mưa thì coi như đói. Số tiền Ly Na kiếm được mỗi đêm phải “cúng” lại một nửa cho một người tên Dũng làm “bảo kê” trên tuyến đường này.
Câu chuyện đang say sưa thì điện thoại của Ly Na đổ chuông, cô cho biết Dũng gọi đi khách khác. Vội vàng đi ra không quên nhắn nhủ: “Lần sau anh có nhu cầu cứ đến tìm em, sẽ được phục vụ nhiệt tình!”. Tôi cũng chỉ ầm ừ cho qua chuyện rồi rời khỏi “tổ quỷ” mà không khỏi nổi da gà.
Nhà nghỉ, khách sạn trá hình
Cùng với tệ nạn gái mại dâm đứng đường thì một số nhà nghỉ, khách sạn bình dân trên địa bàn TP. Buôn Ma Thuột kiêm luôn hoạt động phục vụ “khách làng chơi” khá công khai. Ở mỗi nhà nghỉ, khách sạn này đều nuôi hẳn một đội quân chân dài bán dâm rất hùng hậu, mỗi khi khách có nhu cầu chỉ cần “móc nối” với lễ tân là được đáp ứng từ A tới Z.
Theo lời giới thiệu của một bác tài xe ôm, từ đường Nguyễn Tất Thành chúng tôi rẽ vào đường Cao Đạt, cung đường được ví như một “thiên đường sung sướng” của khách làng chơi hạng trung. Chỉ trên một đoạn đường ngắn chưa đầy 200m, nhưng có tới hàng chục nhà nghỉ mọc san sát nhau. Có nơi còn cho cả đội ngũ nhân viên mặc đồng phục hững hờ đứng trước cửa nhà nghỉ mời chào.
Sau khi quan sát một vòng, chúng tôi quyết định thâm nhập vào nhà nghỉ T.T để tìm hiểu. Qua lời giới thiệu của nhân viên phục vụ kiêm “bảo kê”, những tình huống diễn ra trong lúc thâm nhập, chúng tôi thực sự “choáng” trước những chuyện “khó kể” ở con phố “sung sướng” này... Chạy xe xuống tầng hầm, gã “bảo kê” dẫn tôi lên phòng. Được gọi là nhà nghỉ nhưng những căn phòng ở đây bí ẩn với lối hành lang nhỏ hẹp và đèn tối lờ mờ. Tôi quay sang hỏi gã “bảo kê” ở đây có em út gì không? Gã cho biết nhà nghỉ có gần chục “nhân viên”, sẵn sàng phục vụ tới bến.
Gái bao tại quán karaoke H.P trên đường Đoàn Thị Điểm
Giao phòng xong, gã "bảo kê" vội vã bước đi. Nhận được tín hiệu, khoảng 15 phút sau một ả “móng đỏ” xuất hiện trong trang phục mát mẻ bước vào phòng buông lời ong bướm. Với vẻ tự nhiên và xông xáo quá mức cần thiết của ả, tôi không cần à ơi tán dóc mà đặt thẳng vấn đề: “Giá bao nhiêu em?”. “Anh đi tàu nhanh hay qua đêm?”. “Tàu nhanh bao nhiêu, qua đêm bao nhiêu?”. “Qua đêm 7 xị, tàu nhanh 2 xị”. “Gì mà đắt dữ vậy, qua đêm tới 7 trăm cơ à. Ở chỗ khác tụi anh đi cũng có 5 trăm”. “Giá chung vậy rồi. Tụi em đi về, cuối cùng cũng chẳng còn bao nhiêu”. “Sao lại chẳng bao nhiêu, ai lấy của em?”. “Phải nộp cho chủ nhà nghỉ, bảo kê... nhiều thứ lắm”.
Mon men hỏi chuyện, ả thủ thỉ lúc đầu làm “đào” cho một khách sạn có tiếng trong thành phố. Sau gần 5 năm hành nghề nhan sắc tàn phai thì ế ẩm, lại thường xuyên bị đám “bảo kê” ăn chặn hết tiền nên nghỉ. Cùng đường, nguyện làm “đào” cho mấy nhà nghỉ hạng trung trên đường Cao Đạt này, kiếm mỗi ngày vài trăm ngàn đồng... Ở đây có khoảng 20 đến 30 “đào” được các chủ nhà nghỉ xây phòng trọ cho ở riêng để tránh kiểm tra của cơ quan chức năng. Mỗi khi có khách, người quản lý sẽ điều đi tiếp khách.
Mại dâm kiêm "hai ngón"
Những ngày lân la tại TP Buôn Ma Thuột chúng tôi được chị Nguyễn Thị Hồng, bán nước mía ở ngã tư đường Trường Chinh - Lê Thị Hồng Gấm cho biết vài tháng trước, có hai thanh niên đến đây uống nước xong cũng xuống đó tìm gái, nhưng lúc vào nhà nghỉ bị bọn chúng lừa lấy hết tài sản. Vì “ăn vụng” chẳng dám đến công an trình báo nên đành chịu mất tiền oan.
Một trường hợp khác, trong một lần đi nhậu về khuya, khi đi ngang đoạn đường này, thấy có mấy cô gái ra chèo kéo, đón khách, anh N.V.H (hành nghề xe ba gác) cũng thử một lần... Không biết cuộc thử nghiệm thế nào, mà sau chuyến đi đó H. mất tong cái ví trong có các loại giấy tờ tùy thân cùng số tiền hơn 2 triệu đồng. Để lấy lại tài sản, anh H. đã nhiều ngày phục kích nơi đây nhưng khi phát hiện cô nàng đã vui vẻ cùng anh đêm ấy thì ả ta chối bay chối biến. H. phản ứng thì lập tức bị bọn “bảo kê” kéo tới dần cho một trận thừa sống thiếu chết.
Thực tế cho thấy tình trạng này đang là một vấn đề nhức nhối, bởi nơi đây không chỉ là địa điểm “hành nghề” của gái mại dâm mà còn là nơi phát sinh nhiều tệ nạn. Trộm cắp, ma túy, gây rối diễn ra thường xuyên khiến người dân địa phương hết sức bất bình. Nhiều hôm chỉ tranh giành, “bảo kê” gái mà hàng chục thanh niên mang dao rựa đuổi đánh nhau gây náo loạn cả khu phố. Cứ sau mỗi đợt ra quân của lực lượng công an, tình trạng này lắng xuống vài bữa rồi lại diễn ra như thường.
Có thâm nhập vào thế giới ngầm của nghề “bán phấn buôn hương” mới thấu hiểu sự tinh quái của gái bán dâm mà anh bạn tôi là một nạn nhân. Sau chầu nhậu, anh ta hí hửng đưa một em “chân dài” vào khách sạn với giá rẻ bất ngờ: “tàu nhanh” 500.000 đồng. “Tiền đã trao” nhưng “cháo chưa kịp múc”, em chân dài bỗng lên cơn nghiện, vật vã lăn lộn trên giường. Rồi ả lôi ra ống xi lanh, giả bộ chích thuốc vào gần “vùng kín”. Đợi “thuốc ngấm” người đẹp bảo mình bị HIV nên khi vui vẻ cần cẩn trọng. Nghe vậy, anh bạn tôi lắc đầu ngao ngán bỏ của chạy lấy người.
Nhiều trường hợp, gái mại dâm sau khi vớ được “con mồi”, đưa vào nhà nghỉ quen biết, sau đó lợi dụng lúc các thượng đế đi tắm rửa, các ả hiện nguyên hình là dân hai ngón, cuỗm toàn bộ tài sản rồi chuồn. Anh N.V.H (trú đường Y Nuê, TP Buôn Ma Thuột), một nhân chứng từng bị gái “luộc” sạch đồ vẫn cay cú nhớ lại: Cách đây vài tuần, tranh thủ ngày nghỉ, mang theo số tiền lớn đi mua quà tặng sếp. Nào ngờ, gặp mấy anh bạn chiến hữu ngồi lai rai nhậu. Đến khi men rượu tê tê thì cả đám cùng đi “tăng ba”. Thế nhưng, chưa kịp sung sướng thì đã trúng người đẹp dụ đi tắm, khi quay ra thì số tiền gần 10 triệu, điện thoại Iphone, chiếc laptop đã biến mất cùng người đẹp. Tiền mất, những tài liệu quan trọng trong điện thoại, máy tính mang theo cũng chẳng còn. Khi về nhà vợ hỏi, anh H. bảo vừa bị... cướp.
Khó kiểm soát
Theo thống kê của Công an tỉnh Đắk Lắk, hiện trên địa bàn TP Buôn Ma Thuột có khoảng 700 gái bán dâm. Tuy nhiên, đây chỉ là phần nổi của “tảng băng chìm” vì số lượng gái hoạt động lén lút là rất lớn.
Trên thực tế cũng khó có thể kiểm soát được số lượng gái mại dâm loại này vì họ hoạt động một cách riêng lẻ. Mỗi khi khách có nhu cầu, chỉ cần điện thoại sẽ đến tận nhà nghỉ, nhà trọ phục vụ từ A tới Z mà không thông qua chủ chứa, môi giới. Chính vì vậy, việc kiểm soát đã khó, công tác truy bắt cũng cực kỳ khó khăn.
Theo thượng tá Lê Hoàng Cương, Phó trưởng Công an TP. Buôn Ma Thuột: “Để xảy ra nhiều biến tướng của tệ nạn này có nguyên nhân từ sự lỏng lẻo, sơ hở trong công tác quản lý nhà nước, sự thiếu trách nhiệm trong việc phối hợp giữa các cơ quan chức năng và các cấp chính quyền. Ngoài ra, không ít các nội dung quy định quản lý còn thiếu phù hợp, chế tài xử phạt còn nhẹ, tạo kẽ hở và gây khó khăn trong việc xử lý sai phạm... Một bộ phận thanh thiếu niên thích ăn chơi đua đòi, hưởng thụ, thất học, không công ăn việc làm, có hoàn cảnh kinh tế khó khăn, nhất là ở vùng sâu, xa, nơi có trình độ dân trí thấp. Ngoài ra, do sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ thông tin, với nhiều website có nội dung xấu, độc hại...”.
Được biết, trong 10 tháng đầu năm 2012, Công an tỉnh Đắk Lắk đã triệt phá 30 tụ điểm, bắt 90 đối tượng liên quan đến hoạt động mại dâm. “Có thể nói, tệ nạn mại dâm ngày càng phức tạp với các biến tướng. Đây được coi là một trong những tệ nạn gây nhức nhối dư luận xã hội. Thiết nghĩ, những người làm công tác tuyên truyền cần đặc biệt coi trọng và đẩy mạnh công tác tuyên truyền giáo dục ở mọi cấp, mọi ngành và ở toàn xã hội. Mặt khác, phải tuyên truyền sâu rộng đến từng gia đình, từng khối phố từ đó tạo được sự đồng thuận cao trong nhận thức và hành động để ngăn chặn, đẩy lùi tệ nạn mại dâm. Xử phạt thật nghiêm các trường hợp vi phạm, vừa bảo đảm tính răn đe, giáo dục tội phạm và phù hợp với thuần phòng, mỹ tục ở từng địa phương” - thượng tá Cương nhấn mạnh.